Hỏi đáp

TRƯỜNG THCS ĐA PHÚC

BÀI DỰ THI: THẦY CÔ TRONG MẮT EM

HỌC SINH: XUÂN QUỲNH ANH

LỚP 7A- TRƯỜNG THCS ĐA PHÚC- QUẬN DƯƠNG KINH- TP HẢI PHÒNG

Thời gian cứ vô tình trôi đi, chưa một lần nghoảnh lại. Nhưng những năm tháng được học tập dưới mái trường THCS Đa Phúc thân yêu mãi là những kí ức đẹp mà tôi chẳng thể nào quên. Kí ức tươi đẹp ấy được dệt lên bởi tấm lòng của biết bao thầy, cô giáo cả cuộc đời đã âm thầm, lặng lẽ cống hiến cho sự nghiệp trồng người, cho sự nghiệp giáo dục của quê hương Đa Phúc thân yêu.

Cũng chính ngôi trường mà tôi luôn tự hào ấy có một cô giáo vẫn đang ngày đêm cùng các đồng nghiệp của mình miệt mài ươm mầm tri thức cho biết bao thế hệ học sinh khôn lớn trưởng thành…

Người mà tôi muốn nói đến là cô giáo dạy bộ môn Ngữ văn đồng thời là cô giáo chủ nhiệm trong suốt hai năm học qua của chúng tôi- cô Đặng Thị Kim Lan.

Tôi vẫn nhớ như in buổi sáng hôm ấy- một buổi sáng tháng Tám năm 2019, khi năm học mới sắp sửa bắt đầu, tôi cùng các bạn của mình- những cô bé, cậu bé vừa mới tốt nghiệp Tiểu học, đi nhận lớp bên trường mới- ngôi trường THCS mà chúng tôi đang theo học hiện tại. Với suy nghĩ non nớt là trường mới, cấp học mới nên tất cả chúng tôi đều không tránh khỏi tâm trạng hồi hộp, lo lắng, một chút sợ hãi cùng sự phỏng đoán bâng quơ: Mình sẽ học lớp nào? Mình sẽ được học thầy cô nào đây…?

Nghe lời thông báo rõ ràng tên và lớp học của mình trên loa của trường, chúng tôi bước vào phòng học số 3- lớp 6A. Một số bạn tỏ ra khá mạnh mẽ, như thể nơi này đã rất quen thuộc với mình; còn một số bạn khác cũng giống tôi: e dè, nút nhát, cứ ngồi im một góc bàn…

Sau ít phút ồn ào, cô giáo chủ nhiệm của tôi bước vào lớp. Cô bước thật nhẹ nhàng. Nhẹ nhàng như một cơn gió ấy. Cả lớp im phăng phắc. Tôi có cảm giác hơi nặng nề… Nhưng ánh mắt trìu mến của cô dành cho cả lớp cùng nụ cười thân thiện đã xóa tan tất cả. Cô giới thiệu với lớp về bản thân, cô nói rằng cô sẽ giúp chúng tôi học tập và trưởng thành… Cô hướng dẫn chúng tôi cách học tập bộ môn, cách thực hiện nội qui trường lớp… Cả lớp cùng lắng nghe lời cô nói. Ai cũng như đang nuốt từng lời của cô…Không còn sự nghi ngại nào ở đây. Cô thật gần gũi. Cô đã mang đến cho chúng tôi cảm giác của những người thân yêu. Và tôi đã trộm nghĩ rằng tập thể này sẽ là gia đình thứ hai của tôi. Tôi mỉm cười một mình, nhìn cô bằng tấm lòng biết ơn của một đứa trẻ có cảm giác dễ chịu ở một nơi vốn lạ lẫm……

Sau buổi gặp mặt lần đầu tiên ấy cô đã để lại những dấu ấn sâu đậm trong lòng tôi. Trong quá trình làm quen với môi trường học tập cấp hai và những người bạn xung quanh, cô dã giúp đỡ chúng em rất nhiều, cô thường xuyên tổ chức những buổi hoạt động ngoài giờ để các bạn trong lớp hoà đồng và làm quen với nhau. Trong những buổi hoạt động ấy, các bạn cũng có thể bộc lộ những tài năng của mình và kết thêm nhiều bạn mới. Cô chính là sợi dây gắn kết chúng tôi lại với nhau. Trước đây chúng tôi từng nghĩ bộ môn Ngữ Văn thật nhàm chán , khô khan và chẳng có gì thú vị. Nhưng chính cô đã mang lại cho chúng em những suy nghĩ khác về bộ môn này, không còn dừng ở việc cô nói trò nghe mà thay vào đó chúng em được thảo luận, thuyết trình, phản biện rất sôi nổỉ. Cô là người đã khơi gợi, thắp sáng cho chúng tôi tình yêu với văn học. Chẳng biết tự bào giờ, Ngữ văn đã trở thành môn học yêu thích của chúng tôi. Sự yêu thương, quan tâm của cô dành cho chúng tôi không chỉ ở trên trường mà kể cả khi học sinh phải học trực tuyến ở nhà suốt thời gian dài vì dịch bệnh covid 19 thì những bài giảng và phương pháp học của cô vẫn rất thú vị và bổ ích, bởi vậy ngay khi phải học qua màn hình máy tính khô tiếp thu kiến thức trực tiếp nhưng học lực của lớp chẳng ai bị sa sút.

Mặc dù là một giáo viên cũng đã có tuổi những trong trái tim cô vẫn nhiệt huyết với công việc. Cô luôn đồng hành dõi theo chúng tôi, truyền cho chúng tôi động lực, tiếp cho chúng tôi biết bao niềm tin và hy vọng về tương lai. Dưới sự dìu dắt nhiệt tình của cô, chúng tôi từ những cô cậu học trò nhút nhát, tự ti, nay đã tiến bộ hơn trong mọi mặt học tập thi đua cũng như những hoạt động phong trào thi đua của trường lớp. Cô không chỉ là một giáo viên gương mẫu để đứng trên bục giảng mà cô còn là người mẹ, người bạn luôn tâm sự, ân cần, dịu dàng chia sẻ những kinh nghiệm trong cuộc sống và đưa ra những lời khuyên bổ ích, những lời an ủi, động viên làm cho chúng tôi thật ấm lòng có có thêm động lực để chinh phục con đường học tập. Cô luôn đồng hành cùng chúng em trong những hoạt động bổ ích và cùng chúng em hoàn thành chúng một cách tốt nhất, qua những hoạt động ấy cô đều dạy và để lại cho chúng em những kiến thức giá trị, những kiến thức có thể giúp chúng em có kinh nghiệm hành trang bước vào đời .

Thời gian thấm thoát trôi qua, mới ngày nào còn là những cô cậu học sinh lớp 6 rụt rè, giờ đây chẳng còn bao lâu nữa chúng em sẽ bước sang cánh cửa của ngôi trường THPT rồi .

Hai năm học đã qua. Chúng con cảm ơn cô rất nhiều, cảm ơn cô vì đã luôn tận tình ở phía sau sát cánh cùng lớp trong mọi phong trào hoạt động, giúp chúng con bứt phá khỏi giới hạn của bản thân để tìm kiếm điều mới mẻ. Cảm ơn cô vì những miệt mài đêm khuya để tìm ra những phương pháp giúp chúng em học tập hiệu quả và cũng cảm ơn cô vì những lần nghiêm khắc, những hình phạt giúp chúng em hiểu được những lỗi sai của mình để tiến bộ hơn. Cũng rất xin lỗi cô vì những lần ham chơi, không chịu học hành để cho cô buồn lòng và suy nghĩ nhiều. Chúng em sẽ luôn cố gắng để hoàn thiện tốt bản thân của, gặt hái về những bông hoa điểm 9, điểm 10 để cô luôn tự hào về lớp . Cuối cùng chúng em cũng không biết nói gì hơn chỉ biết gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất tới cô, chúc cô nhiều sức khoẻ, niềm vui để tiếp tục sự nghiệp trồng người của mình, tiếp tục dẫn dắt những lớp trẻ vững bước hành trang vào đời…

Hình ảnh Em Xuân Quỳnh Anh cùng tập thể Lớp 7A

Back to top button