Văn mẫu lớp 12: Nghị luận xã hội về thói vô trách nhiệm (Dàn ý + 13 mẫu) Những bài văn hay lớp 12
Văn mẫu lớp 12: Nghị luận xã hội về thói vô trách nhiệm là đề tài muôn thuở và hấp dẫn đối với mọi người, đặc biệt là giới trẻ. Vì thế mời các bạn cùng Download.vn theo dõi bài văn nghị luận về thói vô trách nhiệm dưới đây nhé.
TOP 13 bài nghị luận về thói vô trách nhiệm cực chất dưới đây gồm cả mẫu ngắn gọn và đầy đủ để các bạn tham khảo, lựa chọn theo sức viết của mình, giúp các bạn học môn Ngữ văn tốt hơn và có sự chuẩn bị tốt hơn khi học. Bên cạnh đó để nâng cao kỹ năng viết văn các bạn xem thêm: nghị luận về sự lười biếng của giới trẻ, nghị luận về hiện tượng biến đổi khí hậu, suy nghĩ về hình tượng người phụ nữ xưa và nay.
Dàn ý nghị luận xã hội về thói vô trách nhiệm
A, Mở bài
- Giới thiệu một cách khái quát về thói vô trách nhiệm đang diễn ra ở trong xã hội như thế nào
- Thói vô trách nhiệm đang ngày càng gia tăng, đặc biệt là ở giới trẻ, điều này thật nguy hiểm đối với xã hội.
B, Thân bài
– Giải thích thế nào là bệnh vô trách nhiệm: Vô trách nhiệm được hiểu là những việc của bản thân mình thì ỉ lại cho người khác. Với tâm lý “Không có mợ thì chợ vẫn đông” . Mình không làm thì còn nhiều người khác làm. Không bao giờ suy nghĩ hay trăn trở về trách nhiệm, hay nghĩ việc mình làm mặc dù có ảnh hưởng đến người khác cũng không bao giờ nhận lỗi và sửa sai…
Hay nói cách khác, vô trách nhiệm chính là những việc trái với những người có lối sống tinh thần trách nhiệm như họ luôn luôn cố gắng hoàn thành tốt những công việc của mình và của xã hội. Họ luôn làm tròn bổn phận của một người con trong gia đình. Họ luôn luôn hiếu thảo với ông bà cha mẹ, có lẽ đây tưởng chừng là một việc làm đơn giản nhưng thử hỏi đã mấy ai làm được? Khi ra ngoài xã hội thì họ còn là người công dân tốt,luôn luôn biết giúp đỡ người khác và rất có ý thức bảo vệ môi trường sạch đẹp. Còn những người có lối sống trách nhiệm thì hoàn toàn ngược lại với những người có trách nhiệm
– Bệnh vô trách nhiệm đã có ảnh hưởng cũng như biểu hiện như thế nào đối với đời sống?
- Khi một người mà sống trong cuộc sống họ luôn luôn tự cho mình là đúng, không hề quan tâm đến người khác, khi sai thì đổ lỗi, không bao giờ dám nhận trách nhiệm về mình. Làm cho xã hội
- Lối sống vô trách nhiệm còn được biểu hiện rộng hơn cả đó là vô trách nhiệm với những người xung quanh., rồi còn hủy hoại môi trường nơi mình đang sống và làm việc. Khi ra đường gặp một cụ già không qua được đường thì không ít bạn trẻ lấy làm ngơ, không phải việc của mình phủi tay đi mà không mảy may nghĩ gì Rồi ngay cả thói quan ăn đồ xong vứt rác ngay trên đường mà không bỏ đúng nơi quy định mặc dù các thùng rác ngay gần đó…Tựu chung lại tất cả đều là thói vô trách nhiệm của chính bản thân mà thôi. Trong một xã hội có những người có suy nghĩ và lối sống như vậy sẽ tạo nên một văn hóa ứng xử không tốt và gây nên ảnh hưởng tới mọi người xung quanh. Nếu bạn sống thờ ơ trách nhiệm với gia đình và xã hội thì bạn sẽ không nhận được lại những gì hay sự giúp đỡ của người khác và rồi dần dần sẽ bị cô lập mà thôi.
– Liên hệ truyền thống đạo lí: “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”…
Tình thương yêu của con người trong mỗi thành viên gia đình, hay xã hội ngày trước sẽ là “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”, thật khó có thể hình dung được khi những người thân của mình gặp chuyện mà mình lại thờ ơ. Nhưng chuyện khó tin đó nay lại diễn ra rất nhiều trong xã hội, trong đất nước mà chúng ta vẫn từng tự hào là có tinh thần đoàn kết không một kẻ thù nào chống lại được. Điều này thật đáng buồn hơn bao giờ hết!
– Hiện nay vật chất phát triển, một số người chỉ biết sống cho riêng mình. Phê phán lối sống ích kỉ.
– Tình thương là hạnh phúc, là cái quý giá nhất của con người. Bệnh vô cảm làm mất đi phẩm chất tốt đẹp đó, như một dòng máu nóng trở nên lạnh đen.
– Liên hệ bản thân: sống có trách nhiệm, biết chia sẻ bởi khi được chia sẻ “niềm vui sẽ được nhân đôi, còn nỗi buồn sẽ vơi đi một nửa”.
– Cuộc sống càng phát triển càng hiện đại thì con người chúng ta ngày càng trở nên thờ ơ với bản thân mình và thờ ơ với cả gia đình và xã hội. đó là biểu hiện của lối sống vô trách nhiệm rất đáng lên án và phê phán trong xã hội hiện nay
C, Kết bài:
Khẳng định lại thói vô trách nhiệm đang là một thói xấu và cần phải bỏ trước khi nó trở thành một vấn nạn trong xã hội ngày nay.
Nghị luận thói vô trách nhiệm – Mẫu 1
Cuộc sống hiện đại đang kéo con người vào nhịp sống nhanh, sống vội, sống cuồng nhiệt khiến cho khoảng cách cũng như mối quan hệ như bị kéo dãn ra. Có nhiều biểu hiện sai trái, lệch lạc cũng xuất phát từ lối sống này. Một trong những lối sống đang lên án chính là thói vô trách nhiệm.
Thói vô trách nhiệm được hiểu là sự hờ hững, không quan tâm, không có trách nhiệm với việc làm của mình và của người khác. Trong cuộc sống hiện nay thói vô trách nhiệm đang hiển hiện và ngày càng gia tăng. Bạn vô trách nhiệm với chính bản thân mình, vô trách nhiệm với bạn bè, với gia đình và với nhiều mối quan hệ khác. Thói sống này ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của bạn và của nhiều người xung quanh.
Khi sống trong một gia đình, lúc còn bé thì ba mẹ có trách nhiệm nuôi con cái trưởng thành. Sau này con cái khôn lớn, tự lập, tự lo cho cuộc sống của chính mình; ba mẹ đã về già thì con cái phải có trách nhiệm phụng dưỡng ba mẹ. Đây là nền nếp văn hóa vẫn được phát huy và gìn giữ trong mỗi gia đình.
Hơn hết việc có trách nhiệm không chỉ là với người khác, mà nó còn là phải có trách nhiệm với chính bản thân mình. Có trách nhiệm với bản thân mình được hiểu là những suy nghĩ và hành động của bản thân luôn ở trong chế độ có kiểm soát.
Mở rộng hơn nữa còn là có trách nhiệm với những người xung quanh mình. Đây là điều mà hiện nay rất nhiều người đã bị guồng quay cuộc sống quá phức tạp cuốn đi mất. Họ sống thờ ơ, dửng dưng, vô trách nhiệm không chỉ với người khác mà còn với chính bản thân mình.
Ở lứa tuổi thanh niên, lối sống vô trách nhiệm với bản thân xuất hiện rất nhiều. Những hành vi, hành động của tuổi trẻ không được kiểm soát sẽ dẫn đến nhiều hậu quả sai lầm về sau. Một ví dụ điển hình cho thói vô trách nhiệm này là việc các cặp đôi yêu nhau hiện nay không có trách nhiệm với những hành động của mình. Việc sống thử với nhau khi yêu, rồi mang bầu, mọi chuyện được giải quyết bằng cách phá bỏ cái thai trong bụng. Đây chính là hành động vô trách nhiệm, sai lầm lớn khiến cho cuộc đời bạn về sau phải hối hận.
Hiện nay, rất nhiều người đang sống ích kỉ, thờ ơ, lạnh nhạt, vô trách nhiệm với những người ở xung quanh mình. Nó đã để lại nhiều hậu quả mà chính bản thân họ sau này mới nhận ra. Trong những năm gần đây, cư dân mạng đang nhức nhối tình hình bố mẹ bỏ con cái ở cổng chùa, ở rừng; con cái đuổi bố mẹ ra khỏi nhà, không cho ăn, phải đi lang thang. Thực tế đau lòng này khiến cho chúng ta mất niềm tin vào con người. Chúng ta sống với nhau cần phải có trách nhiệm với nhau nhưng họ lại vô trách nhiệm như thế thì khác nào đang tự đẩy cuộc sống của mình vào sai lầm.
Hậu quả của lối sống vô trách nhiệm rất nặng nề. Có rất nhiều cần chúng ta giúp đỡ ở ngoài kia nhưng chúng ta lại làm ngơ, ngó lơ, cứ lạnh lùng bước qua. Có thể hôm nay chúng ta đi qua một khu chợ sầm uất và bắt gặp cảnh tượng hai bà cháu đang ngửa chiếc nón rách để xin tiền về qua. Và chúng ta đã bước qua, chỉ ngoái nhìn và không làm gì. Đây chẳng phải là vô trách nhiệm, thờ ơ trước khó khăn của người khác hay sao.
Khi cuộc sống quá nhanh, con người cạnh tranh khốc liệt với nhau, tranh giành địa vị, chức quyền và chúng ta đã quên mất trách nhiệm với bản thân và với những người xung quanh. Khi sống có trách nhiệm, chúng ta sẽ được nhiều người yêu mến và kính trọng.
Mỗi người chúng ta là một cá thể đặc biệt tạo nên xã hội. Chúng ta cần phải sống có trách nhiệm để có thể xây dựng một xã hội phát triển lành mạnh hơn. Đây là điều cần thiết mà mỗi người cần phải rèn luyện.
Nghị luận về thói vô trách nhiệm – Mẫu 2
Trong xã hội hiện đại đang khiến cho con người bị rơi vào vòng xoáy của công việc, của sự mưu sinh quá nặng nề. Chính cuộc sống bon chen, vất vã đã khiến cho các mối quan hệ của con người trở nên xa cách hơn, ít quan tâm giúp đỡ, sẻ chia với nhau hơn.
Những thói xấu hình thành nhiều hơn như thói đố kỵ, ghen ăn tức ở, thói sống ảo, và thói vô trách nhiệm với những người xung quanh , với người thân, thậm chí là vô trách nhiệm với chính bản thân mình.
Vậy thói vô trách nhiệm là gì? Thói vô trách nhiệm là sự hờ hững, lạnh nhạt không có trách nhiệm gì với những những lỗi lầm, với những vấn đề vốn thuộc trách nhiệm giải quyết của mình. Nó thường được thể hiện ra bên ngoài từ những thói quen sống, lối suy nghĩ lệch lạc. Bằng sự bàng quan dửng dưng trước một sự việc nào đó đang xảy ra cần sự giải quyết, cần sự chung tay góp sức của cá nhân nào đó nhưng họ lại bỏ mặc, cho rằng chẳng liên quan tới mình.
Những người vô trách nhiệm với bản thân mình thường là những người không đặt ra định hướng, mục đích sống nghiêm túc, tự do cho mình vào những chỗ ăn chơi, hưởng thụ không quan tâm tới tương lai, không quan tâm cuộc đời mình sẽ đi đâu về đâu ngày càng lún sâu vào những sai lầm tội lỗi như nghiện ma túy đá, nghiện game online, nghiện rượu, thuốc lá, trốn học…
Vô trách nhiệm với bản thân là gì? Những người vô trách nhiệm với chính bản thân mình thì thường vô trách nhiệm với những người xung quanh. Bởi ngày tới cuộc đời mình họ còn chẳng buồn quan tâm sẽ đi đâu về đâu thì làm sao mà nghĩ tới người khác như cha mẹ, anh chị em bạn bè được.
Vô trách nhiệm với gia đình là như thế nào? Trong xã hội chúng ta, bên cạnh những người vô trách nhiệm với chính mình, dẫn tới vô trách nhiệm với người xung quanh thì có những con người họ sống rất có trách nhiệm với bản thân mình. Luôn có mục tiêu sống, hướng đi rõ ràng, vạch ra mục đích thành công cụ thể. Và gặt hái được nhiều thành công trong mọi lĩnh vực trong cuộc sống. Nhưng họ lại mắc bệnh vô trách nhiệm với gia đình và xã hội.
Những người đàn ông thành đạt trên thương trường giàu có về tiền bạc, nhưng lại vô cùng nghèo nàn về mặt tình cảm và đạo đức con người. Họ sẵn sàng bồ bịch, ngoại tình tình, có tiền thì chi cho những có gái trẻ đẹp. Trong khi đó, vợ con mình thì chẳng buồn quan tâm, xem sống như thế nào, con cái học hành ra sao.
Nhiều người con bất hiếu với cả cha mẹ. Mặc dù, họ làm giám đốc kinh tế dư giả nhưng vẫn để cha mẹ nghèo khổ, khó khăn, bởi họ có lối sống ích kỷ hưởng thụ chỉ muốn quan tâm tới thỏa mãn của mình còn không quan tâm tới người khác xung quanh mình, dù đó là những người thân yêu ruột thịt gần gũi nhất.
Vô trách nhiệm với xã hội là gì? Vô trách nhiệm với xã hội chính là những con người sống sung túc, sống thoải mái dư giả về tiền bạc, giàu có thành đạt trong sự nghiệp chỉ cần vung tay một cái thì có thể cứu giúp được rất nhiều người khốn khổ nghèo khó.
Nhưng họ không muốn giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn đó. Ngoài ra, những người vô trách nhiệm với xã hội còn thể hiện ở việc họ kinh doanh hoặc làm ăn buôn bán nhưng chỉ nhăm nhăm vì lợi ích kinh tế của mình mà không quan tâm tới việc mình làm ảnh hưởng tới cộng đồng tới xã hội ra sao.
Ví như hành động xả chất thải công nghiệp trực tiếp ra sông biển, ra môi trường tự nhiên dẫn tới ô nhiễm môi trường trầm trọng. Khu du lịch nước biển không tắm được, cá chết hàng loạt khiến cư dân vùng biển hoang mang…
Hay những người buôn bán thực phẩm bẩn, họ chỉ quan tâm tới lợi nhuận kinh tế mà không từ thủ đoạn biến những loại thực phẩm ôi thiu, hôi thối thành thực phẩm sạch nhờ công nghệ tẩy rửa hóa chất dẫn tới tỷ lệ người mắc bệnh ung thư của nước ta gia tăng đột biến trong những năm gần đây. Đó chính là những hành động vô trách nhiệm với xã hội.
Nguyên nhân của sự vô trách nhiệm này do quan niệm sống sai lầm của nhiều người. Khi họ sinh ra trong một gia đình không được yêu thương không được giáo dục tử tế sẽ dẫn tới những tư tưởng sống lệch lạc. Khi lớn lên họ có thói quen sống ích kỷ chỉ biết nghĩ tới bản thân mình, nghĩ tới lợi ích của mình.
Nhiều người con khi nhỏ được cha mẹ nuôi nấng chăm bẵm vô cùng tử tế, yêu thương vô bờ bến. Nhưng khi người con lớn lên sẵn sàng đuổi cha mẹ ra khỏi nhà, để chiếm đoạt tài sản, và sống theo ý mình. Nhiều người con do mải mê nghiện ngập những thói hư tật xấu cha mẹ khuyên răn không nghe xảy ra cãi cọ xích mích rồi án mạng xảy ra, nhiều người con sẵn sàng đâm chết cha mẹ mình để có tiền ăn chơi.
Vì vậy, việc giữ gìn truyền thống gia đình, giáo dục con cái tới nơi tới chốn. Cha ông ta thường có câu “Dạy con từ thuở còn thơ” chính là như vậy. Khi một đứa trẻ được uốn nắn từ bé, được dạy những chuẩn mực đạo đứng sống đúng đắn có trách nhiệm thì sẽ trở thành một người tốt.
Cuộc sống con người ngày càng xô bồ hơn, những thói quen mới lối sống mở từ phương Tây du nhập vào nước ta, chính vì vậy đã làm biến chất một số bạn trẻ hiện tại. Lối sống thích hưởng thụ, muốn ăn ngon mặc đẹp nhưng lười lao động, lười suy nghĩ học tập đang ngày càng ăn sâu bám rễ trong thế hệ trẻ hôm nay.
Lối sống ảo thích đua đòi tỏ vẻ sành điệu, muốn trở thành ngôi sao được vạn người tung hô cũng làm cho nhiều người có lối sống lệch lạc vô trách nhiệm. Họ sẵn sàng chụp ảnh khỏa thân, tung clip tình cảm lên mạng để được nổi tiếng gây ảnh hưởng tới thuần phong mỹ tục, làm cha mẹ đau lòng…
Một xã hội lành mạnh, phát triển bền vững là một xã hội mà mỗi người chúng ta cần phải sống có trách nhiệm với chính mình, với người thân xung quanh mình và với cộng đồng. Có như vậy, xã hội của chúng ta mới trở nên tốt đẹp, tiên tiến hiện đại một cách thực sự được.
Nghị luận về thói vô trách nhiệm – Mẫu 3
Hằng ngày đi trên các ngả đường người ta gặp nhiều bích chương ngợi ca, bích chương cảnh báo, hình ảnh cảnh báo ở nhiều phương diện nhưng quả thật ít thấy bích chương hình ảnh nào cảnh báo thói vô trách nhiệm của những cá nhân, hoặc một tập thể nào đó trong khi nó “Như một thứ axit vô hình, thói vô trách nhiệm ở mỗi cá nhân có thể ăn mòn cả một xã hội”.
Ý kiến này đề cập đến mối nguy hại ngấm ngầm rất cần cảnh giác của thói vô trách nhiệm; nó xuất phát từ mỗi cá nhân nhưng lại gây hậu quả to lớn đối với toàn xã hội. về thực chất, ý kiến này là sự cảnh báo về một vấn nạn đạo đức mang tính thời sự; thói vô trách nhiệm và hậu quả khôn lường của nó.
Tinh thần trách nhiệm là ý thức nỗ lực nhằm hoàn thành tốt những phận sự của mình. Nó được biểu hiện cụ thể, sống động trong ba mối quan hệ cơ bản: giữa cá nhân với gia đình, cá nhân với toàn xã hội và cá nhân với bản thân mình. Tinh thần trách nhiệm là một phẩm chất cao đẹp, một thước đo giá trị con người, là cơ sở để xây dựng hạnh phúc của mỗi gia đình; đồng thời tinh thần trách nhiệm cũng góp phần quan trọng tạo nên quan hệ xã hội tốt đẹp. thúc đẩy sự phát triển của xã hội. Hình ảnh cô cảnh sát giao thông đưa người già qua đường giữa làn xe tấp nập ở cung đường Nam Kỳ Khởi nghĩa – Võ Thị Sáu ở Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh mà các cơ quan thông tấn báo chí gần đây đưa tin là những hình ảnh thật đẹp về tinh thần trách nhiệm. Rõ ràng đó là những hình ảnh đẹp, nó toát ra từ nhân phẩm của cá nhân được rèn luyện nghiêm túc. Dù phải sống cùng với căn bệnh ung thư xương đang di căn từng ngày vào cơ thế nhưng Sinh viên Nguyễn Thị Ngọc Hân vẫn sống đẹp dù trong tuyệt vọng. Với cánh tay phải, Hân vẫn miệt mài hàng giờ bên tờ báo tường của lớp, nắn nót từng nét chữ tươi rói màu mực cho ngày lễ 20-11 của lớp trọn vẹn. Những đêm khuya, bà Trần Thị Tư – mẹ Hân – canh cánh trong lòng khi con gái vẫn ngồi bên bàn viết miệt mài với những bài văn, con toán của năm cuối cấp. Hân ngồi lặng lẽ trên phản, trở mình với từng trang giấy được lật, bài học không bỏ phí một ngày. Đó chính là một biểu tượng về tinh thần trách nhiệm với chính bản thân mình, không gục ngã trước nghịch cảnh dù đời sống của Ngọc Hân chẳng còn bao lâu nữa. Hình như em đã đang ở cuối con đường.
Bên cạnh những nhân phẩm cao đẹp về trách nhiệm sống thì vẫn còn đâu đó thói vô trách nhiệm làm bức xúc dư luận xã hội.
Thói vô trách nhiệm là biểu hiện của lối sống phi đạo đức, thể hiện ở ý thức và hành động không làm tròn phận sự của mình đối với xã hội, gia đình và bản thân, gây nên những hậu quả tiêu cực. Hiện nay, do nhiều nguyên nhân khác nhau, lối sống ấy đang khá phổ biến, trở thành một vấn nạn trong xã hội. Những cán bộ có tài và có chức vụ cao ở huyện Hóc Môn và Gò Vấp đã và đang ra vòng móng ngựa thời gian vừa qua. Những khi còn tại vị chắc họ đã từng giáo huân nhiều vấn đề đạo đức, trách nhiệm cho cán bộ cấp dưới, cho dân chúng địa phương nhưng rồi cuối cùng họ trở thành tội phạm tham ô. Thói vô trách nhiệm và đạo đức giả ấy làm băng hoại đạo đức con người, gây tổn hại hạnh phúc gia đình, gây tổn thất cho cộng đồng, kìm hãm sự phát triển và tiến bộ của xã hội.
Chúng ta có cuộc sống thanh bình hơn 30 năm qua là phải đổi biết bao máu xương của cha, ông, của các anh hùng đã ngã xuống cho Tổ quốc này. Chúng ta cần phải “sống sao cho khỏi phải xót xa ân hận” để xứng đáng với những hi sinh của thế hệ đi trước và sự kỳ vọng tha thiết của những người ngã xuống cho quê hương. Trách nhiệm sống của mỗi chúng ta là luôn rèn luyện nhân phẩm, năng lực tri thức để làm cho xã hội ngày càng phồn vinh, trong đó cần tuyên chiến một cách dũng cảm nhất với thói vô trách nhiệm và lối sống đạo đức giả.
Nghị luận về thói vô trách nhiệm – Mẫu 4
Mỗi con người chúng ta được sinh ra và tồn tại trên thế giới này đều là một điều may mắn, mặc dù cuộc đời của mỗi người là hoàn toàn khác nhau song chúng ta có chung một trách nhiệm đó chính là trách nhiệm với cuộc đời của mình. Cuộc sống là của mình, mình phải có trách nhiệm chứ không thể phó thác cho ai khác, ngược lại, sống mà vô trách nhiệm với cuộc đời của chính mình thì thật không đáng sống, bởi thói vô trách nhiệm không chỉ gây hậu quả đối với cá nhân mà còn cả những người xung quanh và toàn thể xã hội.
“Vô trách nhiệm” chính là không có trách nhiệm, thói vô trách nhiệm của con người ở mức độ cá nhân là vô trách nhiệm với bản thân, cao hơn là vô trách nhiệm với những người thân, bạn bè và mọi người xung quanh, cuối cùng là sự vô trách nhiệm với xã hội mà chính mình đang tồn tại trong đó. Người vô trách nhiệm sẽ không chịu trách nhiệm về bất cứ một vấn đề gì trong cuộc sống cũng như công việc và sinh hoạt, họ luôn đùn đẩy trách nhiệm cho người khác, né tránh và luôn ỷ lại, hoặc nếu có tiếp nhận họ cũng chỉ giải quyết theo cảm tính, làm qua loa cho có chứ thực sự không để tâm đến trách nhiệm của mình. Biểu hiện của thói vô trách nhiệm trong cuộc sống rất dễ nhận biết, thói hư tật xấu này như những cây cỏ dại, mọc lan rất nhanh và có thể tồn tại ở bất cứ nơi đâu, bất cứ con người và hoàn cảnh nào nếu như nơi đó có điều kiện cho chúng sinh sôi, nảy nở.
Một con người vô trách nhiệm sẽ không quan tâm tới chính bản thân mình về tất cả mọi mặt trong đời sống sinh hoạt hằng ngày cũng như công việc. Họ không quan tâm đến sức khỏe của chính mình, có ốm đau hay biểu hiện nguy hại gì cũng mặc kệ, không thăm khám hay kiểm tra tình hình sức khỏe cơ thể. Họ không có ý thức chăm sóc cho bản thân, vun vén cho công việc, ngược lại làm việc gì cũng cẩu thả, qua loa, thái độ miễn cưỡng cho xong chuyện, với bất cứ vấn đề gì xảy ra cũng buông thả, luôn có suy nghĩ “tới đâu hay tới đó”. Đối với mọi người xung quanh, người vô trách nhiệm có thể vô tâm với chính người thân trong gia đình của mình, cha mẹ là người sinh ta ra nhưng đến khi ốm đau những người con lại đùn đẩy trách nhiệm trông nom cho nhau, không ai chịu chăm nom cha mẹ, ai cũng bày biện lý do để thoái thác trách nhiệm của mình.
Trách nhiệm của bạn bè với nhau là luôn giúp đỡ, động viên nhau cùng vươn lên nhưng với người vô trách nhiệm, họ lại thờ ơ trước khó khăn của bạn bè, không quan tâm hay nghĩ rằng mình phải có trách nhiệm động viên, an ủi trước nỗi đau thương của bạn. Với những vấn đề của cộng đồng, xã hội, người vô trách nhiệm dường như không quan tâm, không chú ý tới, tách biệt mình ra khỏi những hoạt động chung. Hoặc nếu có tham gia vào những công việc chung khi xảy ra sự cố, sai sót sẽ chối đẩy, không nhận lỗi sai, cố tình đẩy trách nhiệm cho người khác. Quả thực một người có thói vô trách nhiệm kéo theo sự xấu xa, suy đồi về mọi mặt. Không chỉ làm cho chính họ mất đi những giá trị đạo đức làm người, tha hóa chính nhân cách của mình mà ngược lại còn ảnh hưởng lớn đến mọi người xung quanh. Phải chung sống và làm việc cùng người vô trách nhiệm đồng nghĩa với việc họ phải chịu trách nhiệm và gánh hậu quả thay cho người đó, từ đó mà người vô trách nhiệm dần mất đi những mối quan hệ tốt đẹp với mọi người, bị mọi người chê trách, xa lánh. Vô trách nhiệm trong bất cứ nghề gì cũng khiến cho năng suất và chất lượng làm việc kém hiệu quả, kìm hãm sự phát triển chung của xã hội.
Thói vô trách nhiệm là thói xấu mà tất cả mọi người phải diệt trừ và tránh xa, chính cá nhân mỗi người phải có nhận thức rõ ràng về biểu hiện cũng như tác hại của thói vô trách nhiệm, đồng thời phải không ngừng đặt trách nhiệm của mình với cuộc sống lên hàng đầu. Với tất cả mọi vấn đề liên quan đến bản thân mình, ta đều phải đề cao trách nhiệm của mình trong đó, sống có trách nhiệm chính là sống có ý nghĩa.
Nghị luận về thói vô trách nhiệm – Mẫu 5
Tinh thần trách nhiệm và thói vô trách nhiệm là hai mặt đối lập thuộc phạm trù đạo đức, thể hiện lối sống, cách sống của mỗi người trong mối quan hệ cộng đồng.
Trách nhiệm là phần việc được giao cho phải gánh chịu, phải bảo đảm làm tròn; là sự ràng buộc đối với lời nói, hành vi của mình trước sự việc, công việc.
Tinh thần trách nhiệm là ý thức, tính tự giác và sự nỗ lực nhằm làm tròn, làm tốt phận sự của mình trong mọi công việc được giao. Trong lời nói hành vi cụ thể. Tinh thần trách nhiệm biểu hiện tư cách, đạo đức của mỗi người trong các mối quan hệ gia đình, tập thể và xã hội. Các khái niệm như: có tinh thần trách nhiệm cao, hoàn thành tốt trách nhiệm, vô trách nhiệm là sự đánh giá khen hoặc chê đối với con người nào đó trong công việc. Một học sinh đến phiên trực nhật đã lo đi sớm, quét sạch lớp, kê lại bàn ghế ngay ngắn, giặt giẻ, lau bảng thật sạch,… là một học trò tốt, có tinh thần trách nhiệm, hoàn thành công việc trực nhật đã được giao trong lớp học.
Trái với tinh thần trách nhiệm là thói vô trách nhiệm. Con người vô đạo đức, nhân cách méo mó thì từ lời nói đến cử chỉ, việc làm đều vô trách nhiệm, không hề quan tâm tới lợi ích của mọi người. Họ sống dửng dưng trước đồng loại, sống bàng quan “cháy nhà hàng xóm bình chân như vại”, dửng dưng cho rằng: “Trời lụt thì lụt cả làng”, v.v… Cái thói vô trách nhiệm rất đáng sợ, nó tha hóa con người, nó là nguyên nhân sâu xa của mọi hiện tượng tiêu cực, phi đạo lí trong xã hội. Thói vô trách nhiệm bị xã hội phê phán, lên án; kẻ vô trách nhiệm bị cộng đồng chê trách và coi khinh. Vứt rác bừa bãi, đại, tiểu tiện, khạc nhổ bất cứ đâu, chặt phá cây xanh, làm ỗ nhiễm môi trường,… đều là những hành động vô trách nhiệm phải lên án, phải xử phạt. Hiện tượng hứa với dân rồi không thực thi là thói vô trách nhiệm, dẫn đến mất lòng dân đã từng bị báo chí lên tiếng, dư luận phê phán! Tác hại của thói vô trách nhiệm rất ghê gớm! Đúng như ý kiến cho rằng: “Như một thứ Axit vô hình, thói vô trách nhiệm ở mỗi cá nhân có thể ăn mòn cả một xã hội”.
Bố mẹ thương yêu, chăm sóc, dạy bảo con cái nên con ngoan, trò giỏi. Con cái phải chăm học, chăm làm, hiếu thảo, lễ phép… Anh em phải biết kính nhường, thương yêu chăm sóc lẫn nhau. Có được như thế thì mới có hạnh phúc. Xây dựng gia đình văn hóa mới là trách nhiệm của ông bà, cha mẹ, con cái, anh chị em, của tất cả mọi thành viên trong gia đình. Nêu cao nghĩa vụ công dân đối với Tổ quốc, ông bà thường nhắc nhở con cháu: “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”. Khẩu hiệu: “Mỗi người vì mọi người, mọi người vì mỗi người” là bài học sâu sắc nêu cao đạo lí và tinh thần trách nhiệm công dân. Tố Hữu có câu thơ rất hay ca ngợi tình người, ca ngợi tinh thần trách nhiệm: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Cho là hiến dâng, là phục vụ.
Trong những năm kháng chiến chống Mĩ, thanh niên Việt Nam đã nêu cao ý thức trách nhiệm và nghĩa vụ công dân, tích cực tham gia các phong trào “‘ba sẵn sàng, ba đảm đang”, dám chấp nhận mọi khó khăn, thử thách “đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên”. Ngày nay, hàng vạn, hàng triệu thanh niên đã tích cực tham gia các “chương trình hành động”, “phong trào hiến máu nhân đạo”, … Tất cả đều thể hiện ý thức và trách nhiệm cao đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam đối với Tổ quốc và nhân dân. Giữa những cao trào ấy, kẻ vô trách nhiệm, thói vô trách nhiệm không còn đất để tồn tại! Rèn luyện đạo đức, tư cách phải thường xuyên tu dưỡng ý thức và trách nhiệm trong lời nói và hành động. Đó là điều tuổi trẻ chúng ta cần nhớ và ghi lòng.
Nghị luận về thói vô trách nhiệm – Mẫu 6
Hiện nay, khi mà cuộc sống con người ngày một phát triển và đủ đầy hơn, con người lại càng sống ỷ lại, sống ích kỉ với những người xung quanh nhiều hơn. Thói vô trách nhiệm dần dần ăn sâu vào nếp sống của một bộ phận không nhỏ trong xã hội, đặc biệt là giới trẻ, đem lại những hậu quả vô cùng khôn lường.
Vô trách nhiệm chính là cách con người sống thờ ơ, ỷ lại vào người khác. Họ mặc nhiên cho rằng mọi việc xung quanh họ sẽ có những người khác giải quyết mà không cần đến mình. Thiếu trách nhiệm ở đây không chỉ là với xã hội xung quanh mà còn thiếu trách nhiệm với chính bản thân họ. Nói cách khác, đây là thái độ sống trái ngược với lối sống trách nhiệm, sống hết mình với bản thân cũng như xã hội. Luôn sẵn sàng trong những công việc khi ai đó cần tới sự giúp đỡ.
Một thực trạng đáng buồn rằng hiện nay thói vô trách nhiệm đang lan nhanh như một bệnh dịch khó kiểm soát, đặc biệt là trong giới trẻ. Nó có rất nhiều biểu hiện khác nhau như: họ chỉ nghĩ tới những lợi ích nhỏ mọn của cá nhân mà không quan tâm tới lợi ích chung. Sống ỷ lại, luôn nhờ cậy những người xung quanh. Bàng quang với cuộc sống, không quan tâm tới những vấn đề xã hội không liên quan tới lợi ích bản thân. Thậm chí, dù việc đó có liên quan tới họ thì họ cũng sẽ trông chờ vào sự giúp đỡ của một người khác. Không chịu nhận lỗi sai hay trách nhiệm về bản thân khi có chuyện gì xảy ra…
Có người đã từng nói đại ý rằng: Thói vô trách nhiệm giống như một loại axit đang dần ăn mòn cuộc sống của con người. Thật vậy, thói vô trách nhiệm của con người không chỉ ảnh hưởng tới họ mà còn có những ảnh hưởng tiêu cực tới toàn xã hội. Với bản thân những người sống vô trách nhiệm, họ sẽ bị chính thói vô trách nhiệm của mình làm cho vô cảm. Họ cứ mãi bàng quang với cuộc sống như vậy thì đến một ngày nào đó họ sẽ tự tách chính mình ra khỏi sự gắn kết của cộng đồng, trở thành những kẻ sống ngoài xã hội, lạc hậu và cô đơn. Những con người sống vô trách nhiệm vô hình chung sẽ tạo thành một thói xấu ảnh hưởng đến những người xung quanh. Và hãy thử tưởng tượng xem một xã hội với toàn những con người vô trách nhiệm, sống ý lại và thiếu ý thức tập thể thì xã hội ấy có thể phát triển được hay không? Rồi con người sống với nhau như những cỗ máy, không cảm xúc, không giúp đỡ. Cả xã hội tan ra như những mảnh ghép rời rạc không liên kết. Điều này hoàn toàn đi ngược lại với truyền thống đạo lý “tương thân tương ái”, “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” của dân tộc ta từ ngàn xưa.
Vậy, nguyên nhân chính dẫn đến căn bệnh vô cảm này do đâu? Một trong những nguyên nhân có thể kể đến chính là sự phát triển tới chóng mặt của xã hội khiến con người bị cuốn vào những vòng xoáy của tiền tài, danh vọng, ăn chơi, hưởng thụ không thể dứt ra. Nó vô tình biến con người mất đi mối quan tâm tới những thứ khác. Bên cạnh đó, gia đình cũng nuông chiều con cái một cách thái quá khiến chúng có thói quen sống ỷ lại, dựa dẫm vào người khác. Ngoài ra, những tác nhân xấu bên ngoài như mạng xã hội cũng có tác động không nhỏ tới việc hình thành lối sống vô trách nhiệm.
Từ chính những hậu quả cũng như nguyên nhân trên, chúng ta phải có những biện pháp để khắc phục tình trạng này. Phương pháp hiệu quả nhất xuất phát từ bản thân mỗi con người. Chúng ta phải có nhận thức được lối sống đúng đắn, chan hòa với mọi người cũng như trách nhiệm với bản thân và xã hội. Bố mẹ và nhà trường cần định hướng con cái lối sống lành mạnh, cởi mở và có ý thức trách nhiệm ngay từ khi còn nhỏ. Mỗi người hãy là một tấm gương người tốt, việc tốt để chính bản thân mình cũng như những người xung quanh học hỏi và phấn đấu…
Cuộc sống càng phát triển thì con người càng phải đối mặt nhiều hơn với những khó khăn, thử thách. Nhưng đừng để những khó khăn ấy làm thay đổi con người bạn mà hãy sống bản lĩnh, sống trách nhiệm và yêu thương chính bản thân mình và những người xung quanh. Có như vậy, bệnh vô trách nhiệm sẽ chẳng thể lây lan đi đâu được nữa.
Có thể bạn quan tâm: Nghị luận xã hội về căn bệnh vô cảm – Bên cạnh thói vô trách nhiệm thì căn bệnh vô cảm chính là biểu hiện cao nhất của lối sống thờ ơ, vô trách nhiệm.
Nghị luận thói vô trách nhiệm – Mẫu 7
Thái độ và cách sống của bạn đối với chính mình cũng như đối với xã hội hiện nay như thế nào? Có bao giờ bạn tự hỏi mình đã có trách nhiệm với cuộc sống hay chưa? Thái độ sống vô trách nhiệm ngày càng phổ biến và là vấn đề gây nhiều nhức nhối đến cuộc sống của chúng ta từng ngày.
Vô trách nhiệm là việc mỗi con người trốn tránh trước lỗi lầm, những hành động chưa đúng của mình, không có ý thức, trách nhiệm trước công việc của bản thân. Vô trách nhiệm là một tính xấu mà mỗi chúng ta cần phải bài trừ. Thói vô trách nhiệm là biểu hiện của lối sống phi đạo đức, thể hiện ở ý thức và hành động không làm tròn phận sự của mình đối với xã hội, gia đình và bản thân, gây nên những hậu quả tiêu cực.
Tác hại của việc vô trách nhiệm vô cùng khôn lường, nó làm mất lòng tin của ta đối với mọi người vì không thực hiện đúng được những gì bản thân đã cam kết, từ đó vô tình khiến cho lời nói của mình trở nên mất giá trị, ảnh hưởng đến uy tín của bản thân. Thói vô trách nhiệm không chỉ làm cho ta mất đi những giá trị đạo đức làm người, tha hóa nhân cách của mình mà ngược lại còn ảnh hưởng lớn đến mọi người xung quanh. Tuy nhiên, nhìn đi cũng phải nhìn lại, thực tế cuộc sống ngoài kia vẫn còn có nhiều người sống có trách nhiệm với bản thân, luôn nỗ lực vươn lên, sẵn sàng chịu trách nhiệm trước hành vi, lỗi lầm của mình, biết suy nghĩ cho cục diện,… những người này xứng đáng là tấm gương sáng để chúng ta học tập và noi theo. Để khẳng định được giá trị bản thân, trước hết bạn phải sống có trách nhiệm với chính mình bằng cách nỗ lực cố gắng hoàn thiện mình, dám làm, dám chịu và luôn làm điều có ích. Bên cạnh đó, chúng ta cần sống có trách nhiệm với gia đình, luôn yêu thương, kính trọng ông bà, cha mẹ và làm tốt bổn phận của người con.
Đối với xã hội, ta cần có ý thức bảo vệ môi trường, giữ gìn của công và luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác khi họ gặp khó khăn. Có như vậy bạn mới trở thành người công dân tốt và cuộc sống của bạn mới có ý nghĩa. Hãy tạo ra những giá trị tốt đẹp nhất cho cuộc đời để sau này khi ngoảnh lại ta có thể nở một nụ cười mãn nguyện về những điều bản thân đã làm được.
………………
Tải file tài liệu để xem thêm bài văn Nghị luận về thói vô trách nhiệm