Văn học

Cảm nhận sau khi đọc bài "Sang năm con lên bảy"

“Sang năm con lên bảy” là bài thơ mượn những lời của người bố để nhắn nhủ đến đứa con bé bỏng của mình. Cùng đi Cảm nhận sau khi đọc bài “Sang năm con lên bảy” để hiểu rõ hơn về những lời nói này nhé!

Bài thơ “Sang năm con lên bảy”

SANG NĂM CON LÊN BẨY

Sang năm con lên bẩy

Cha đưa con đến trường

Giờ con đang lon ton

Khắp sân vườn chạy nhẩy

Chỉ mình con nghe thấy

Tiếng muôn loài với con

Mai rồi con lớn khôn

Chim không còn biết nói

Gió chỉ còn biết thổi

Cây chỉ còn là cây

Đại bàng chẳng về dây

Đậu trên cành khế nữa

Chuyện ngày xửa, ngày xưa

Chỉ là chuyện ngày xưa

Đi qua thời ấu thớ

Bao điều bay đi mất

Chỉ còn trong đời thật

Tiếng người nói với con

Hạnh phúc khó khăn hơn

Mọi điều con đã thấy

Nhưng là con giành lấy

Từ hai bàn tay con

Bài thơ "Sang năm con lên bảy"

Dàn ý Cảm nhận sau khi đọc bài “Sang năm con lên bảy”

a. Mở bài

– Giới thiệu về tác giả và bài thơ “Sang năm con lên bảy”.

b. Thân bài

* Khổ 1: Khoảnh khắc tươi đẹp khi con lên bảy:

Sang năm con lên bẩy

Cha đưa con đến trường

Giờ con đang lon ton

Khắp sân vườn chạy nhẩy

Chỉ mình con nghe thấy

Tiếng muôn loài với con

– Sang năm con mới lên bảy, có nghĩa năm nay con mới sáu tuổi tuy nhiên cha đã tưởng tượng ra lúc cha đưa con đi học, hình ảnh con tung tăng vui đùa chạy nhảy.

→ Tình cảm yêu thương vô bờ của người cha giành cho con.

* Khổ 2: Người cha nghĩ suy về tương lai sau này khi con khôn lớn :

Mai rồi con lớn khôn

Chim không còn biết nói

Gió chỉ còn biết thổi

Cây chỉ còn là cây

Đại bàng chẳng về dây

Đậu trên cành khế nữa

Chuyện ngày xửa, ngày xưa

Chỉ là chuyện ngày xưa

– Tuổi thơ rất đẹp nhưng thời gian là thứ không bao giờ đợi ai, mọi thứ sau này cũng chỉ là kỉ niệm, sự hồn nhiên và ngây thơ cũng không còn khi con không lớn trưởng thành.

* Khổ 3: Người cha muốn gửi đến người con về những bài học của cuộc đời.

Đi qua thời ấu thơ

Bao điều bay đi mất

Chỉ còn trong đời thật

Tiếng người nói với con

Hạnh phúc khó khăn hơn

Mọi điều con đã thấy

Nhưng là con giành lấy

Từ hai bàn tay con

Tuổi ấu thơ rất đẹp nhưng ai rồi cũng phải trưởng thành. Cuộc sống khi trưởng thành sẽ khó khăn vô cùng nhưng cũng nhiều hạnh phúc.

– Cuộc sống đó có như thế nào thì cũng là do con lựa chọn và tạo dựng nên.

→ Dù con mới lên sáu nhưng bài thơ về con khi lên bảy đến lúc trưởng thành đã được người cha viết lại, thông qua trang giấy muốn nói với con về những bài học, những thông điệp trong cuộc sống, từ đó nói lên tình cảm của mình giành cho con.

c. Kết bài

– Nêu lên cảm xúc của em khi đọc bài thơ.

Dàn ý Cảm nhận sau khi đọc bài "Sang năm con lên bảy"

Cảm nhận sau khi đọc bài “Sang năm con lên bảy”

Mỗi nhà thơ lại mang trong mình những nguồn cảm hứng, những đề tài yêu thích riêng. Có người thích làm thơ về màu thu, cũng có người thích làm thơ về quê hương đất nước, cũng có người thích làm thơ về gia đình. Trong đó, với tư cách là một nhà thơ, một người cha, nhà thơ Vũ Đình Minh đã sáng tác bài thơ “Sang năm con lên bảy” để gửi tới đứa con của mình. Thông qua những dòng thơ, ông gửi tới con những lời chân thành nhất.

Sang năm con lên bẩy

Cha đưa con đến trường

Giờ con đang lon ton

Khắp sân vườn chạy nhẩy

Chỉ mình con nghe thấy

Tiếng muôn loài với con

Sáu câu thơ đầu đã diễn tả khoảnh khắc hạnh phúc, tươi đẹp khi nhìn con lên bảy. “Sang năm con lên bẩy” chứng tỏ năm nay con mới sáu tuổi. Bài thơ được viết trước một năm chứng tỏ tác giả đã rất mong chờ vào khoảnh khắc ấy, khi con lên bảy, được năm tay đưa con đến trường. Chứng kiến khoảnh khắc con lon ton, tung tăng chảy nhảy khắp sân trường với những tiếng cười rộn vang. Dường như trong khoảnh khắc ấy, mọi hạnh phúc đều đổ dồn về phía con, muôn loài đều cất tiếng nói riêng với con.

Mai rồi con lớn khôn

Chim không còn biết nói

Gió chỉ còn biết thổi

Cây chỉ còn là cây

Đại bàng chẳng về dây

Đậu trên cành khế nữa

Chuyện ngày xửa, ngày xưa

Chỉ là chuyện ngày xưa

Không chỉ gửi tới con của năm sau, tám câu thơ sau còn là những điều mà người cha muốn gửi tới con mình khi con dần khôn lớn. Khi con lớn dần, những thứ thơ mộng cổ tích, những thứ tuyệt đẹp nhất đều sẽ trở thành kỉ niệm. Những chú chim không còn biết nói, nói con nghe những điều hay nhất mà nó nhận thấy khi được bay lượn muôn nơi. Cây chỉ còn là cây, không còn là những người bạn to lớn che mát, nói chuyện với con mỗi giờ giải lao. Gió chỉ còn biết thổi, không còn biết thì thào với con những điều hay nhất. Những câu chuyện cổ tích ngày xửa ngày xưa, đại bàng ăn khế trả bàng, tất cả chỉ còn là những kỉ niệm đẹp đẽ nhất thời thơ ấu.

Đi qua thời ấu thơ

Bao điều bay đi mất

Chỉ còn trong đời thật

Tiếng người nói với con

Hạnh phúc khó khăn hơn

Mọi điều con đã thấy

Nhưng là con giành lấy

Từ hai bàn tay con

Thời thơ ấu có lẽ luôn là thời gian đẹp nhất của mỗi con người. Tuy nhiên, thời gian thì không chờ đợi ai, ai rồi cũng phải trưởng thành, phải đối mặt với những thử thách trong cuốc sống. Thời thơ ấu qua đi cũng là khi biết bao nhiêu điều bay đi mất, chỉ còn những thực tế của cuộc đời. Trong đời thực, chỉ còn tiếng người nói với con. Tiếng người ở đây chính những bài học trong cuộc đời. Hạnh phúc hay khó khăn trong cuộc đời con đều nhìn thấy rõ, cuộc đời con sẽ diễn biến như thế nào đều là do con tự quyết định, đều là do hai bàn tay con giành lấy.

Cha mẹ đâu thể đi bên cạnh các con mãi mãi. Bài thơ tuy tựa đề muốn gửi tới con khi con lên bảy nhưng bài thơ không chỉ dừng lại khoảng thời gian đó mà người cha còn mướn mượn những trang giấy, những câu thơ để gửi tới con của tương lai, khi trưởng thành những điều mà cha đã rút ra trong cuộc sống.

Trên đây là bài viết về Cảm nhận sau khi đọc bài “Sang năm con lên bảy”. Hy vọng bài viết này của Topbee sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình làm bài. Chúc các bạn học tốt môn Văn!

Back to top button